* Ý chính:
3.CN III MC A- ý chính (ngang)
* Lời Chúa: Xh 17, 3-7; Tv 94; Rm 5, 1-2. 5-8; Ga 4, 5-15. 19b-26. 39a. 40-42
5Khi ấy, Đức Giê-su đến một thành xứ Sa-ma-ri, tên là Xy-kha, gần thửa đất ông Gia-cóp đã cho con là ông Giu-se. 6Ở đấy, có giếng của ông Gia-cóp. Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào khoảng mười hai giờ trưa.
7Có một người phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy nước. Đức Giê-su nói với người ấy: “Chị cho tôi xin chút nước uống!” 8Lúc đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức ăn. 9Người phụ nữ Sa-ma-ri liền nói: “Ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao?” Quả thế, người Do-thái không được giao thiệp với người Sa-ma-ri. 10Đức Giê-su trả lời: “Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị: ‘Cho tôi chút nước uống’, thì hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống.” 11Chị ấy nói: “Thưa ông, ông không có gầu, mà giếng lại sâu. Vậy ông lấy đâu ra nước hằng sống? 12Chẳng lẽ ông lớn hơn tổ phụ chúng tôi là Gia-cóp, người đã cho chúng tôi giếng này? Chính Người đã uống nước giếng này, cả con cháu và đàn gia súc của Người cũng vậy.” 13Đức Giê-su trả lời: “Ai uống nước này, sẽ lại khát. 14Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời.” 15Người phụ nữ nói với Đức Giê-su: “Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến đây lấy nước.”
[…]19Người phụ nữ nói với Người: “Thưa ông, tôi thấy ông thật là một ngôn sứ. Cha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên núi này; còn các ông lại bảo: Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng Thiên Chúa.” 21Đức Giê-su phán: “Này chị, hãy tin tôi: đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem. 22Các người thờ Đấng các người không biết; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ phát xuất từ dân Do-thái. 23Nhưng giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế. 24Thiên Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí và sự thật.” 25Người phụ nữ thưa: “Tôi biết Đấng Mê-si-a, gọi là Đức Ki-tô, sẽ đến. Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự.” 26Đức Giê-su nói: “Đấng ấy chính là tôi, người đang nói với chị đây.”
[…]39 Có nhiều người Sa-ma-ri trong thành đó đã tin vào Đức Giê-su, vì lời người phụ nữ làm chứng: ông ấy nói với tôi mọi việc tôi đã làm. 40Vậy, khi đến gặp Người, dân Sa-ma-ri xin Người ở lại với họ, và Người đã ở lại đó hai ngày. 41Số người tin vì lời Đức Giê-su nói còn đông hơn nữa. 42Họ bảo người phụ nữ: “Không còn phải vì lời chị kể mà chúng tôi tin. Quả thật, chính chúng tôi đã nghe và biết rằng Người thật là Đấng cứu độ trần gian.”
(Nhóm PDCGKPV, Bài đọc trong Thánh Lễ)
* Suy niệm: MƯỜI HAI GIỜ TRƯA
Đức Giê-su “đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào khoảng mười hai giờ trưa.”
Theo dân gian, “mười hai giờ trưa” thường được gọi là “chính ngọ”. Đây là thời điểm mặt trời lên cao nhất, là lúc nắng chói chang nhất, vì vậy cũng là khoảnh khắc mà cơn khát thường lên đỉnh điểm.
Thời các tổ phụ, nhu cầu giải tỏa cơn khát làm cho việc đào và bảo vệ các giếng nước trở thành một trong những quan tâm hàng đầu (x.St 21,25-31). Trong thời Xuất hành, chính cơn khát nơi sa mạc đã làm dân Ít-ra-en gây sự với Mô-sê là người lãnh đạo và thách thức cả Thiên Chúa (x.Xh 17,3.7: Bài đọc 1). Với người phụ nữ Sa-ma-ri, cũng chính cơn khát đã đưa bước chị đến bờ giếng dẫu có những vất vả và ngại ngùng.
Dừng lại bên bờ giếng sau khi đi đường mỏi mệt, Đức Giê-su chia sẻ cơn khát thể lý của phận người. Mở lời xin nước uống từ một phụ nữ ngoại bang, Đức Giê-su bắt đầu khơi lên nơi con người cơn khát tâm linh, để rồi đưa dẫn con người đến nguồn nước đích thực, đem lại sự sống đời đời, đó là “nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giê-su Ki-tô” (Ga 17,3).
“Ta khao khát con.
Đúng vậy, đó chính là cách duy nhất để Ta bắt đầu mô tả tình yêu của Ta dành cho con.
Ta khao khát con.
Ta khát khao yêu con và được con yêu
– đó là điều quý giá đối với Ta.
Ta khao khát con.
Hãy đến với Ta, và Ta sẽ đong đầy trái tim con và chữa lành vết thương của con.”
(Tâm niệm của Mẹ Te-re-sa Cal-cut-ta về lời Chúa Giê-su trên thánh giá “Ta khát” – Ga 19,28)
Sr. Maria Võ Diễm Trinh, FMA